fbpx

TUỔI TRẺ ĐỪNG LÀM CON NGỰA BẤT KHAM

5/5 - (8 bình chọn)

Tuổi trẻ ta có nhiều, nhưng cũng mất rất nhiều do sự “hướng ra bên ngoài” của mình. Chỉ có khi mất đi, ta mới nhận ra mình cần phải chậm lại…

Một trong những nghịch lý lớn nhất của chúng ta – những có tuổi trẻ trong tay. Chính là ta có quá nhiều thời gian, nhưng cứ để mọi thứ phí hoài. Không phải ta không nhận ra bản thân trì trệ. Chỉ là cảm thấy việc buông xuôi thì dễ dàng hơn nhiều.

Bạn đã bao giờ nghe đến hội chứng ếch luộc? Câu chuyện kể về việc những con ếch từ từ bị luộc chín trong nồi nước với nhiệt độ sôi từ từ gia tăng. 

Chúng không cố thoát ra, vì đã dần thích nghi với môi trường xung quanh. Cho đến khi nhận ra thì đã quá trễ.

tuoi-tre-vi-nhu-hoi-chung-ech-luoc
Chúng không cố thoát ra, vì đã dần thích nghi với môi trường xung quanh. Cho đến khi nhận ra thì đã quá trễ.

Nghe có vẻ kinh dị, nhưng sự thật có phải vì chúng thật sự không nhận ra sự thay đổi từ môi trường xung quanh không? Tôi cho rằng không phải như vậy.

Giống với hình ảnh của chúng ta, những người hay trì hoãn và luôn bình chân tại chỗ. Chúng ta nhận thức được việc hiện trạng đang diễn ra là không đúng. Nhưng lại không chịu thay đổi để cải thiện tình hình.

Ở nhiều góc độ, bạn có đang nhận ra mình giống với những chú ếch của câu chuyện trên? Vậy câu hỏi đặt ra là làm thế nào để thay đổi tình trạng hiện tại.

Hãy đi từng bước từ nhận thức đến hành động. Đừng phí hoài thời gian và cho rằng tuổi trẻ của bạn là vô tận mà cứ phí hoài nó nữa. Đứng lên và thay đổi càng sớm, bạn sẽ càng biết ơn chính sự thay đổi tích cực của bản thân ngày hôm nay.

Tôi tin rằng tuổi trẻ chẳng ai trong chúng ta muốn dậm chân hoài tại một vùng đất. Nếu vấn đề đến từ việc bạn đang không xác định được hướng đi cho mình. Thì đã đến lúc bạn lên đường tìm câu trả lời rồi đấy.

Có một câu nói mà tôi rất thích, chính là “Không sợ lạc đường, chỉ sợ không biết phải đi đâu”. Thời đại xô bồ, nhiều người chạy nhanh quá, họ cứ đi theo bản năng, theo dòng người bất định. Mà bỏ quên đi mất điều quan trọng nhất. Đó là thứ mà họ thật sự cần là gì?

Bao nhiêu người thật sự có thể trả lời được câu hỏi họ là ai và muốn làm gì? Nhiều người mất đến chục năm, thậm chí cả đời. Làm con ngựa bất kham thật dễ, bởi chỉ toàn hành động theo bản năng và tự do. 

Nhưng sự vô kỷ luật này rồi sẽ đến một lúc nào đó “giết chết” bạn như câu chuyện bên trên. Tính nghiêm trọng của vấn đề rồi sẽ đến theo thời gian. 

Nhưng nghịch lý là dù được cảnh báo, nhiều người vẫn chỉ thực sự nhận được bài học của họ và chịu thay đổi, khi vấn đề đã đi xa, nghiêm trọng và khó cứu vãn.

Nhưng không gì là quá muộn, bao giờ chi bằng ngay bây giờ. Những người đã và đang nắm giữ tuổi trẻ trong tay, hãy bắt đầu hành động và vùng ra khỏi khu vực an toàn của bạn. 

Chúng ta hay được khuyên là “hãy sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng”. Hãy thử trải nghiệm một ngày như vậy và quan sát sự tiến bộ từng ngày của bản thân.

Bắt đầu tạo ra những khuôn khổ, kỷ luật và buộc chính bạn phải tuân theo. Vì không một người thầy nào có thể rèn luyện bạn tốt hơn chính bạn. 

Bạn là người hiểu rõ những yếu điểm và những ưu điểm của chính mình nhất.Do đó hãy linh hoạt với những tính năng bản thân đang có và trở thành vị huấn luyện viên nghiêm khắc cho chính mình. 

Tham khảo thêm bài viết từ EDUFA:

CHẠY ĐỂ KHÔNG PHẢI HỐI TIẾC

Để lại lời nhắn cho EDUFA nhé!